FAMILY
I cannot imagine living my life without my family by my side. Family is very important and valuable to me and is something that should never be taken for granted. Without my family, a large part of my life and culture would be missing.
Whether it’s my grandparent, my two sisters, my mom, or my dad, I know I can always count on someone to help me feel better. In fact, I think that this is probably the most important thing that my family has taught me; a family is made up of people who you can trust and who you can count on.
Too many times today, we read in the papers about families where parents abuse their children, verbally and physically. What these parents don’t realize is that they are either beginning or involving themselves in a vicious circle of hate in families. When parents abuse their children, they are telling their children that that is the way to raise children, and this is what their children learn. I was lucky, I have learned differently, because my family cares about me, and I care about them.
In this world of doubt, insecurity, and fear, my family is always there for me, holding their arms open to me with love. On the first day of first grade, I didn’t want to go to school, I had butterflies in my stomach and I found it difficult to walk because I was so nervous. The only reason that I finally went into the classroom is because my mom walked in with me, and promised me that as soon as school was out, she’d be there waiting for me, ready to bring me back to where I felt most comfortable, my family.
Luckily, I’m a little more grown up now; I can go into school by myself, and in a couple of years, when I go away to college, I’ll really have to go to school by myself. There will be no one who I will know at college. Of course I know I’ll make friends, but none of them will mean as much to me as my family does…..
GIA ĐÌNH
Tôi không thể tưởng tượng cuộc sống của tôi sẽ như thế nào nếu thiếu gia đình bên cạnh. Gia đình là thứ quan trọng và quý giá đối với tôi, và là một thứ gì đó sẽ không bao giờ được đem chuyển nhượng cho ai. Thiếu gia đình, tôi sẽ không được nuôi dưỡng và đó là sự thiếu vắng rất lớn trong cuộc đời tôi.Cho dù đó là ông bà, 2 chị gái, mẹ hay cha tôi.
Tôi biết rằng tôi có thể tin tưởng vào ai đó để giúp tôi có thể cảm thấy tốt hơn. Nhưng thực tế tôi nghĩ chắc chắn đó là điều quan trọng nhất mà gia đình đã dạy cho tôi, một gia đình được tạo thành từ những người mà bạn có thể hy vọng và tin tưởng.
Ngày nay, rất nhiều lần chúng ta đọc trên các tờ báo về gia đình nơi mà những bậc làm cha mẹ lăng mạ con cái của họ bằng lời nói và hành động. Những gì mà các bậc cha mẹ không nhận thực được rằng họ chính là căn nguyên hoặc tiếp diễn trong vòng tròn luẩn quẩn của việc hận thù gia đình. Khi các bậc cha mẹ lăng mạ con cái của họ, họ nói với chúng rằng đó là cách họ dạy con cái và đó là những gì mà con cái học được. Tôi thật may mắn, tôi đã được dạy dỗ một cách khác biệt, bởi vì gia đình quan tâm tới tôi và tôi cũng quan tâm gia đình của mình.
Trong thế giới đầy sự nghi ngờ,không an toàn và sợ hãi này, gia đình tôi luôn ở đó, luôn dang rộng cánh tay chào đón tôi bằng sự yêu thương.Vào ngày đầu tiên đi học tôi đã không muốn tới trường, tôi rất nhẹ dạ và thật khó khăn để tới đó vì tôi thực sự lo lắng.Cuối cùng tôi cũng tới lớp bởi lý do duy nhất là mẹ đã đi cùng tôi và mẹ đã hứa với tôi ngay khi rời khỏi trường là mẹ sẽ đợi tôi ở đó và đưa tôi về nhà nơi mà tôi cảm thấy thoải mái nhất.
May mắn thay, tôi đã trưởng thành, tôi có thể tự đi tới trường và vài năm nữa, khi tôi bước vào giảng đường đại học, tôi sẽ phải tự lập một mình, ở đó tôi không biết một ai. Dĩ nhiên, tôi biết, tôi sẽ phải kết bạn nhưng tôi biết không ai trong số họ giống như gia đình của tôi…